Friday, May 1, 2009

Kim Ngưu vị tha nhất

Con vốn nghĩ vì mình là Kim Ngưu, nên cố chấp, định kiến, ngang ngược, ương bướng… là bản tính

Con vốn nghĩ vì mình là Kim Ngưu, nên kiên nhẫn, độ lượng, vị tha.. chẳng qua cũng là bản tính

Con vốn nghĩ vì mình là Kim Ngưu, nên tự dưng thân thiết với rất nhiều cô bạn Kim Ngưu khác, ra đường, gặp người lạ, chẳng biết họ là ai, chỉ cần họ cung Kim Ngưu đã đem lòng quý mến…

Con quên mất rằng, ở bên con, có một Kim Ngưu vô cùng thân thiết, vô cùng độ lượng, nhẫn nại, bao dung….

Con quên mất rằng, những tính xấu đó, thực ra là do con học từ mẹ…

Mẹ con mình cùng là Kim Ngưu, nên cùng cố chấp mẹ nhỉ?

.. trong bao nhiêu năm, không ai trong hai ta chịu xuống nước, cho “đối phương” thấy là mình thật ra rất cần người ta

.. trong bao nhiêu năm, con chưa từng nói ra miệng câu “Con yêu mẹ”

.. trong bao nhiêu năm, mẹ cũng chưa từng ôm con thật chặt để con biết là “Mẹ yêu con”

.. trong bao nhiêu năm, ôm mẹ ngủ trưa cũng là mơ ước của con

Mẹ con mình cùng là Kim Ngưu, nên cùng nhiều lời mẹ nhỉ?

.. nên khi con chẳng có lỗi gì, mẹ cũng lôi ra cằn nhằn nhăn nhó

.. đến độ con phát cáu với mẹ, quát mẹ ầm nhà, mẹ lại dỗi con bỏ cơm

.. vậy mà khi con thật sự có lỗi, thì lại chẳng dám quát con, chỉ chạy đi mách cha con

Mẹ con mình cùng là Kim Ngưu, nên cùng nhõng nhẽo mẹ nhỉ?

.. nên thấy mẹ lúc nào cũng sống trong sự chở che của cha con, con bĩu môi dè bỉu “mẹ mãi vẫn chỉ là cô sinh viên năm nhất năm hai”

.. nên chuyện tình yêu của cha mẹ, vẫn được hai đứa con lôi ra bêu riếu làm chuyện cười

.. nên mẹ hay dỗi nhất nhà, được chiều nhất nhà

.. nhưng ở nhà với mẹ, con chẳng phải làm gì, ăn táo không phải gọt, ăn quýt không phải bóc

Mẹ con mình cùng là Kim Ngưu, nên cùng trẻ con mẹ nhỉ?

.. nên con chẳng bao giờ kể cho mẹ chuyện của con

.. nên con chẳng bao giờ nghe lời mẹ

.. nhưng khi ngã đau, việc đầu tiên con làm là gọi về cho mẹ, chỉ để nghe mẹ cằn nhằn “Gọi điện tốn bao nhiêu tiền mà sao ko nói gì?”

.. khi đó, con biết, mẹ sẽ khóc còn nhiều hơn con

Mẹ con mình cùng là Kim Ngưu, nên giống nhau mẹ nhỉ?

.. nên bé tí, con đã tung tẩy chạy ra hàng rau khoe rinh “túi mẹ cháu móc cho cháu đấy”, cười tít mắt chạy chơi trong chợ rồi bỏ quên cái túi ở đâu chẳng rõ, về bị mẹ mắng cho phát khóc

.. nên bộ kim đan kim móc của con là đồ “gia truyền” mẹ nhỉ,

.. nên mẹ con mình cùng yêu hai kẻ hôi hám nhất thế gian mẹ nhỉ,

..

Con đăng bài viết này, khi ở Việt Nam đã qua ngày mới, ngày sinh nhật mẹ.

Mai tỉnh dậy, có khi mẹ chẳng nhớ ra mình đã sang tuổi mới

.. bởi con chẳng ở nhà, nên mẹ chẳng được hưởng sái bó hoa nào của con

.. bởi em con đã lớn, chẳng còn nhảy tưng tưng ở đầu giường hét rinh vào tai mẹ “Sinh nhật mẹ! Sinh nhật mẹ!”

.. bởi mẹ sẽ còn mải lo lắng, mải thấp thỏm, mải bồn chồn..

Nên con gái chúc mẹ đêm nay ngủ ngon.

Rồi một sớm mai nào đó, mẹ còn lơ mơ chập chờn ngái ngủ mà có thoáng nghe thấy tiếng con gọi, đừng giật mình tưởng là mơ rồi lại thiếp đi tiếp nhé…bởi con gái sẽ bay về với mẹ trên một chuyến bay lúc rạng đông… sẽ sầm sập kéo valy qua con ngõ nhỏ, đứng dưới gốc cây trúc già mà gióng giả:

“Mẹ ơi xuống mở cổng cho con!!!”.

1 comment:

Bu Loong said...

Comments
(2 total) Post a Comment

* sunny
* Offline

Chúc mừng sinh nhật đã nhỉ :x :x :x
Con gái càng lớn càng yêu mẹ, chỉ tiếc đã muộn hơn chục năm để nói câu : " Con yêu mẹ" một cách tự nhiên, vì giờ mà nói lại làm mẹ 1 phen giật mình mà rằng: " hôm nay con sốt à " Ôi giời là giời...

Friday May 1, 2009 - 02:53am (PDT) Remove Comment

* anh Hai KUL
* Offline

to' cung kim nguu ne`, sao ko thay cau uoc la "dc om de ngu trua" nhi :D

Tuesday May 12, 2009 - 09:26am (CEST) Remove Comment