Thursday, July 12, 2007

Tạm biệt một Hà Nội không có em




Gửi Kiu Kiu.

Hà Nội tới đây không có em, sẽ thế nào nhỉ? Tao không biết nữa, những buổi chiều mưa liệu có buồn, chỗ ngồi dưới vòm cây bỏ trống, và sân trường sẽ hoang vắng biết bao…

Khi nói rằng “Tao không còn muốn nữa”, và thấy em cười, tao biết con đường chúng ta đi đang rẽ đôi…

Em đã chuẩn bị cho một cuộc trốn chạy mới, cuộc trốn chạy to lớn nhất từ trước đến giờ, và tao thì nói, mày cứ đi…

Muốn nói rằng trong ít nơi gọi là “nhà”, sẽ luôn có “Nhà của chúng mình” , ở đó có một đôi cốc, một đôi bát, một đôi bàn chải, một cái khăn mặt…với ăm ắp những dự định, toan tính và quyết tâm…

Muốn nói rằng sẽ mãi yêu em, cho dù có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa, bởi em xứng đáng được như thế.

Muốn nói rằng cuối con đường là chốn bình yên, hẹn em ở một nơi xa Hà Nội hàng trăm cây số, để thấy nụ cười em và nghe em nói, “ Tao là một cái cây khỏe mạnh”.

Đến bao giờ, đường dài em đi không còn vương vấn gì?

Và tối nay, tao cũng khởi hành cuộc chạy trốn của riêng mình…