Tuesday, November 15, 2011

..những người bạn đồng hành..

.
Em yêu,

Được ở trên cùng một chuyện tàu với em, em Nhung, có sự cổ vũ của em Bình, em Phương... là niềm hạnh phúc không thể nói nên lời...

"Ai qua là bao chốn xa"... cuối cùng, vẫn có được sự bình yên này, niềm vui này, thì sự đánh đổi nào cũng là đáng giá... Mọi lo lắng cũng chỉ là nhất thời, mọi lời chúc cũng chỉ mang tính ước lệ...

Nhưng chắc chắn....Tình yêu này đã đến là sẽ ở lại, mãi mãi...

Buloong,

Monday, July 18, 2011

Mùa hè, ưu tiên số một là bầu trời!!!!!

.
[Buloong - được anh Xiclo chụp :X]

Em sinh ra ko phải để làm một vận động viên, em chắc chắn là như thế. Hơn một năm qua, em không vơ vào mình cái mác đó đâu, dẫu biết câu lạc bộ của chúng ta là sân chơi của các vận động viên nhảy dù.... "Vận động viên nhảy dù", cái danh xưng đẹp đẽ này được đánh đổi bằng rất nhiều mồ hôi, toàn "mồ hôi lạnh"...


Em sợ độ cao, bị tiền đình, huyết áp thấp... trong một buổi tối mưa và lạnh, đã gật đầu đi khám sức khỏe, rồi tí ngất trong phòng khám vì sợ...

Em lười vận động, ghét thể thao, ngại khổ ngại bẩn... vậy mà lại lăn lê bò toài luyện tập hơn 3 tháng trời...

Em ghét lắm những câu: "vượt qua chính mình", "vượt qua nỗi sợ hãi", "dũng cảm can đảm"... bởi bản thân em hèn nhát lắm..

Em không yêu bầu trời nhiều lắm đâu, ước mơ bay của em cũng bé xíu thôi à... Lần nào lên máy bay cũng được ủn mông lên...

Nhưng sớm hôm qua, khi trăng còn ẩn dưới mây, trời vừa rạng sáng, em đã tự hứa, sẽ nhảy ra thật dứt khoát, để được một lần trong đời bay trong mây...

Và, ở độ cao 900m, lần đầu tiên em có cảm giác gió đẩy mây đưa, lần đầu tiên tự đếm tự giật dù, dùng hết sức bình sinh vít cho dù chuyển hướng... phép "cân đẩu vân" này thật là khó học, nhưng học được thì thật là sung sướng ...

Nhật ký nhảy dù của em đã lên đến con số 5, độ cao đã lên 900m, đã chuyển loại từ Iunho lên D6, đã không còn sợ khi đứng trước cửa máy bay, đã bình tĩnh chờ lệnh hô "Nhảy" mà bay ra với nắng.. thành tích không có gì đặc biệt, chỉ có mấy dòng như vậy để báo cáo thôi...

Và tự hào lắm, trên sân bay, khi chào các bạn đến từ các đơn vị khác, được nói "Em là học viên K4, Câu lạc bộ Hàng không phía Bắc"..


[Bài viết này đã để dành từ rất lâu, như câu cảm ơn đã nhiều lần muốn nói, nghĩ rằng sẽ đăng sau phút hạnh phúc vì được chuyển loại, ko thể ngờ... lại đăng vào giờ khắc này...]
.





Giá có thể nắm tay em lần nữa
Chị sẽ cùng em nói về bầu trời
Về niềm vui được bay trong gió
Và tình yêu không thể nói thành lời

Giá có thể nắm tay em lần nữa
Chị sẽ cùng em nói những chuyện tầm phào
Phim “Drop zone” hay lắm chị nha
Đã thắp trong em một mơ ước mới

Giá có thể nắm tay em lần nữa
Chị sẽ nghe em kể những âu lo
Rằng sớm mai trời có mưa không nhỉ?
Chị có cùng em đi một chặng đường?

Giá có thể nắm tay em lần nữa
Chị sẽ không quên câu hò hẹn
“Tối có rảnh nhớ tám với em nha”
Chị sẽ nói “Em à, đừng sợ!”

Giờ chẳng thể nắm tay em lần nữa ….
19.07.2011
Buloong,
.

Friday, January 28, 2011

Gấu đôi

.

Một năm tròn từ ngày hôm đó :))... Hai em gấu mới, theme đồng hồ mới, nhưng tình yêu thì không hề thay đổi :X :X :X







.