Tuesday, July 10, 2012

Viêm sữa: Bài học đắt giá vì sự ngu dốt

.


Tớ viết tỉ mỉ câu chuyện của mình ra để các bạn gái sắp và sẽ làm mẹ đọc được thì tránh mắc phải những sai lầm đáng tiếc như tớ.

Sinh Bibi tối thứ sáu, thì sáng thứ hai sữa về, về rất nhiều, con bú no nê ko hết, con lại nhay đầu ti quá đau, tớ quá tập trung vào cái đầu ti mà quên cả bầu sữa phía sau, quên mất câu được nhắc đi nhắc lại trong lớp tiền sản:"Cứ 3h phải vắt hết sữa ra một lần". Vì thế ngay từ ngày đầu tiên đã có sữa thừa tích trong người tớ.

Tối thứ 3, bạn Roma đến mang theo cái vắt sữa bằng tay, có chị Mai Anh đã từng nức nở khen cái này nên tớ rất tin tưởng. Tớ ko biết rằng với một người có đầu ti tụt như tớ thì vắt sữa bằng tay rất khó đưa được sữa ra ngoài, hơn nữa bằng tay thì cũng do mình rút ra rút vào nên ko hết sữa được vì tớ quá nhiều sữa.

Tớ thực sự ko biết thế nào là hết sữa, mọi người cứ bảo ngực mềm là hết, con tớ bú, rồi tớ vắt tay thì nó cũng có mềm đi, nên tớ tưởng đã hết, thực ra ko phải. Ngực phải mềm như ngực mình hồi con gái thì mới là hết sữa.

Như vậy là, thứ 4,5,6, con tớ vẫn bú, tớ vẫn vắt, sữa vẫn thừa, cộng thêm con nhay chảy máu đầu ti, đầu ti ko khô thoáng tạo đường cho vi khuẩn xâm nhập vào, cùng sữa thừa gây ra viêm, đến tối thứ 6 thì viêm khiến tớ bị sốt, sốt rét.

Đáng ra ngay lập tức tớ phải gọi các bạn Edel, nhưng tớ đã cười hô hố vào quảng cáo của các bạn í lúc nằm viện và ko lưu số các bạn í. Tớ để mình sốt 1 tuần, liên tục 39-40 độ, mà chỉ thực hiện đủ biện pháp dân gian vớ vẩn, đã thế tớ còn uống 2 viên thuốc hạ sốt, thứ làm mất sữa rất nhanh.

Đến sáng thứ 5 tuần tiếp theo, tớ mới gọi các bạn Edel đến, và lúc này bệnh của tớ đã rất nặng, viêm sữa đã tạo mủ nhớt. Tớ đã bật khóc nức nở khi nghe như vậy, bạn khám cho tớ phải an ủi tớ rằng may vẫn chữa được, để đến mức mủ chuyển màu xanh thì chỉ còn cách cai sữa cho con và đi chích, sẽ để lại sẹo rất xấu trên ngực. Lúc này bên ngực viêm của tớ đã hoàn toàn mất sữa, bên còn lại chỉ còn 10% sản lượng.

Tớ bắt đầu quá trình chữa bệnh 5 ngày, trong thời gian này cứ nhìn thấy con hay nghĩ đến chữ "sữa" là tớ khóc, mẹ tớ và chồng tớ dỗ dành tớ nhiều nhưng vì tớ thực sự rất rất ân hận.

Quá trình chữa bệnh của tớ như sau:
- 2 buổi hút mủ/ngày trong 5 ngày, tớ lại đen đúng tuần Edel cho nhân viên đi nghỉ mát, nên thứ 5,6 thì 3 buổi hút mủ/ngày, thứ 7,cn nghỉ, thứ 2 làm tiếp.
- Uống thuốc: Anpha choay 20 viên, uống 4 viên/ngày để chống phù nề, Zinnat 500 10 viên, uống 2 viên /ngày để tiêu viêm. Uống sau ăn.
- Ăn: 6 bát cơm nóng chia 3 bữa, 3 bát cháo nóng, uống nhiều sữa Ông thọ và ăn hồng xiêm, na... Kiêng rau muống, thịt gà, gạo nếp là những thứ kích thích tạo mủ.
- Ngủ: nằm ngửa ko nằm nghiêng, vì khi sữa về bị chèn ép sẽ gây tắc ở 2 bên mạng sườn.
- Vắt sữa: 2h/lần, bên viêm bỏ sữa đi, ko cho con bú vì gây táo bón hoặc tiêu chảy cho con. Bibi bị táo bón nhẹ vì trước đó bú sữa viêm của mẹ.

Tớ chân thành khuyên các mẹ, nếu thấy tắc, thấy ngực có cục dù ko đau cũng gọi ngay một trung tâm nào đó có máy móc hiện đại hút ra, đừng tin mấy cách dân gian.

Đây là trung tâm đã chữa cho tớ: Trung tâm tư vấn và chăm sóc vú Edel www.tacsua.com
Nếu có thể hãy nhờ bạn nhân viên tên Ly, đã trực tiếp chữa cho tớ, rất có chuyên môn, nhiệt tình cẩn thận, những lần sau làm còn kể chuyện cười cho tớ nghe khiến trong quá trình hút mủ mà tinh thần tớ rất tốt.

Dưới đây là các phương pháp dân gian tớ đã thử và ko hiệu quả:
- uống lá bồ công anh khô
- uống lá bồ công anh tươi và đắp bã
- dán cao thuốc bắc
- bôi thuốc mỡ chữa nứt cổ gà
- nhờ chồng mút mạnh
- nhờ chồng bóp và nặn (càng làm thế này các nang sữa càng bầm dập)
- hút sữa bằng dụng cụ hút sữa bằng tay
- nhờ bà hộ lý trong bệnh viện hút bằng xilanh (bà này chắc chỉ làm các trường hợp tắc nhẹ được thôi, gặp phải ca mình vẫn làm thế nên chả được gì).

Hôm nay là thứ ba, tớ vừa kết thúc quá trình 5 ngày vào tối qua. Giờ bên viêm của tớ đã khỏi, con đã có thể bú trở lại. Bên 10% cũng đã nhiều sữa hơn. Tuy chưa đủ cho con bú, con vẫn phải ăn thêm sữa ngoài, nhưng tinh thần tớ tốt hơn nhiều. Giờ chỉ cần ăn uống đầy đủ và cho con bú thật nhiều để gọi sữa về. Những giờ phút đau đớn đến mụ mị đã là quá khứ rồi.

Sau chuyện này, ngoài mẹ tớ và chồng tớ ra, tớ muốn cảm ơn 2 bạn Mèo con và Roma, 2 bạn đã ở bên tớ những ngày đen tối nhất của cuộc đời tớ, đã chạy đôn chạy đáo mua bán mượn mõ để cùng chạy chữa với tớ.

Các bạn đọc xong bài này đừng nói thương tớ, hãy nói "ngu thì chết" cho nó hợp cảnh :))

Buloong,