Thursday, August 27, 2009

Khung cửa sổ màu xanh ...


Em vốn yêu những khung cửa sổ bé nhỏ, ngập tràn nắng, gió và mây.


Mấy ngày gần đây, cuộc sống của em xoay quanh một khung cửa sổ màu xanh ..

Đêm đêm, gió thông thốc thổi dọc đường Tràng Thi, lùa qua khe cửa mang vào phòng cho em đôi chút tỉnh táo..

Sáng sáng, em ngóng chờ những tia nắng đầu tiên trong ngày, chiếu qua những tán lá xanh, in bóng xuống những mái tôn đỏ, để em biết, thế là thêm một đêm nữa trôi qua ..

Khung cửa sổ màu xanh, có cô bé 19 tuổi đã có thâm niên 9 năm đứng sau khung cửa này, 9 năm, em lặng ngắm những cây sấu bé xíu lớn dần, giờ cành lá đã sum xuê ..

Khung cửa sổ màu xanh, có ánh nhìn đăm đăm của em gái vừa qua tuổi 18, giấy báo đại học còn chưa đến tay..

Khung cửa sổ màu xanh, nơi người vợ trẻ quay mặt giấu những giọt nước mắt lo lắng, để lát nữa lại kể cho chồng một câu chuyện vui ..

Khung cửa sổ màu xanh, nơi không nhiều nước mắt và sự tủi buồn, em chỉ nhìn thấy lòng can đảm và sự bền bỉ chinh chiến trong những cuộc đấu chỉ có 5% cơ hội chiến thắng ..

Khung cửa sổ màu xanh, nơi người ta học cách trân trọng những điều bé nhỏ, nơi chỉ một cái chớp mắt hay một sự siết tay nhè nhẹ cũng mang lại niềm hạnh phúc vô bờ ..

Khung cửa sổ màu xanh, nơi không còn những giấc mơ về váy hoa, guốc nhọn, và những chai nước hoa đến từ nước Pháp, con người ta quay về với những ước mong giản dị nhất của loài người ...

Đó là được sống ...

Sống khỏe mạnh và bình thường ...

Tháng Tám, ngày dài mà đêm cũng quá dài .. và Con cảm ơn Trời đất vì tất cả những phép màu mà Người tạo ra mỗi ngày ...

Việt Đức, Khoa 1A.

7 comment:

Café 12 Cây Sồi said...

Lâu lắm mới thấy em viết blog! :D Bài này hay đấy em ạ! ;)

Café 12 Cây Sồi said...
This comment has been removed by the author.
Móng Rồng said...

Em bị làm sao mà vào bệnh viện đấy?

Thanh Mai said...

Mình tìm được bài post của bạn trên google. Không biết bài bạn good hay không nữa, nhưng nó là cái mình đang cần. Cảm ơn bạn.

Phương Trinh said...

Rất hấp dẫn.

BBR said...
This comment has been removed by the author.
BBR said...

Bài này làm chị nhớ đến ngày rời bệnh viện khi sinh Tí Toét. Khi nhập viện trời sang thu hơi rét rét và mưa tầm tã, giường chị ngay sát cửa sổ và khung cửa thì to hét mảng tưởng. Nhưng thường kéo rèm vì ban ngày rất nắng và đảm bảo sự kín đáo. Mỗi sáng có người dọn phòng vào và mở rèm nhưng các sản phụ phải sơ tán hết cho người ta làm việc xong mới trở lại. Cũng ngó nghiêng được một tí rồi phải kéo rèm lại ngay. Đến ngày ra viện, cố nấn ná ngó ra ngoài thì cây chuyển qua màu vàng hết rồi. Chỉ có 6 ngày mà màu sắc cây cối làm thay đổi hẳn khung cảnh. Những người nằm viện lâu lâu chắc chắn là thuộc lòng từ ngọn cây chiếc lá (lại nhớ câu chuyện "chiếc lá cuối cùng")

@MR: VD khoa 1A hình như là phẫu thuật thần kinh (chắc buloong ko phải vào đấy chứ, ngồi viết blog cơ mà)